Ngủ ngon lành, bỗng “hực” một cái vì tiếng động lớ ngố thì đó đích thự là một lần bạn giật mình. Nhưng bạn có biết không, mỗi pha “giật” đều là cách mà bộ não đang rèn luyện cho khả năng sinh tồn?
Phản xạ giật mình là một cơ chế bảo vệ nguyên thủ của con người, đã tồn tại hàng triệu năm. Khi bạn nghe thấy một tiếng động bất ngờ, hay có ai chợp vào vai bạn từ đằng sau, bộ não ngay lập tức kích hoạt “chế độ sinh tồn”, đưa cơ thể vào trạng thái đối phó nguy hiểm.

Trong khoảnh khắc đó, hạch hạnh nhân trong não – bộ phận xử lý sợ hãi – sẽ bắn tín hiệu như mít ra để bật cơ chế phòng vệ. Adrenaline được tiết ra, tim đập nhanh, đồng tử mở rộng, cơ bắp co lại, tất cả chuẩn bị cho một pha “bén hay chạy”.
Nhưng hay ở chỗ: mỗi khi giật mình, bộ não của bạn phải xử lý tốc độ siêu cao. Trong vòng 100-200 mili giây, não đánh giá môi trường xung quanh, truy vết nguồn gốc kích thích, dự đo độ nguy hiểm và quyết định hành động. Các vùng não tham gia có thể bao gồm: hải mã, vùng trán trước, thuỳ và thụy đỉnh. Tất cả đều phải hoạt động như một buổi “tập gym” ngắn hạn cho bộ não.
Người thường xuyên giật mình đối với kích thích nhỏ có thể có hệ thần kinh mẫn cảm hơn bình thường, hoặc do trải qua căng thẳng lâu ngày. Tuy nhiên, điều đó không hề là dấu hiệu xấu. Trên thực tế, một bộ não “luôn sắn sàng” lại có thể giúc bạn đối phó nhanh nhẹn hơn trong tình huống nguy hiểm thật sự.
Vậy nếu bạn vẫn hay bị “giật cái đùng” khi nghe cốc cốc giày đẹp sau lưng, đừng vội lo: bộ não của bạn vẫn đang tập gym miệt mà thôi!