Trên dòng sông Drina ở thị trấn Višegrad, Bosnia & Herzegovina, có một cây cầu bằng đá trắng đã tồn tại gần nửa thiên niên kỷ. Mười một nhịp vòm uốn cong đều đặn phản chiếu xuống mặt nước xanh, yên tĩnh đến mức tưởng thời gian cũng dừng lại ở đó. Người dân địa phương kể rằng để xây được công trình ấy, thợ đã dùng lòng trắng trứng gà trộn vào vôi, và chính thứ vật liệu mong manh ấy đã giữ cây cầu đứng vững đến hôm nay.
Cây cầu này được xây vào khoảng năm 1571 đến 1577, theo lệnh của Đại Vezir Mehmed Paša Sokolović — một người Bosnia được đưa sang Istanbul từ nhỏ theo chính sách tuyển chọn của đế quốc Ottoman. Ông trở thành một trong những vị quan quyền lực nhất thời ấy và muốn dựng một cây cầu nối đôi bờ quê hương như biểu tượng của ký ức và gốc rễ. Kiến trúc sư Mimar Sinan, người được xem là bậc thầy của kiến trúc Hồi giáo cổ điển, đã thiết kế cây cầu bằng đá vôi trắng, dài hơn 170 mét, gồm 11 nhịp chính và một bậc đường dốc dẫn vào thị trấn.

Suốt nhiều thế kỷ, cây cầu Mehmed Paša Sokolović đã chứng kiến chiến tranh, lũ lụt và cả những biến động chính trị dữ dội của vùng Balkan. Thế nhưng đến nay nó vẫn đứng vững, và năm 2007, UNESCO đã công nhận đây là Di sản Thế giới.
Truyền thuyết về những quả trứng trộn vữa được lưu truyền qua nhiều đời. Một số nhà nghiên cứu cho rằng, trong kỹ thuật xây dựng cổ, việc dùng lòng trắng trứng hoặc sữa quả thật từng được áp dụng ở nhiều nơi, từ tường thành Trung Quốc đến nhà thờ châu Âu, bởi protein trong trứng giúp tăng độ kết dính và giảm rạn nứt khi vôi khô. Dù chưa có bằng chứng cụ thể về việc đó tại cầu Drina, câu chuyện vẫn tồn tại như một phần của ký ức cộng đồng.
Có lẽ, chính niềm tin rằng một thứ nhỏ bé như trứng gà có thể giữ cả cây cầu đã khiến nó trở thành biểu tượng đặc biệt. Bởi giữa những khối đá vững chãi kia, con người vẫn muốn tin rằng có chút gì mềm yếu và sống động đã hòa vào vôi vữa, làm nên linh hồn của công trình.
Mỗi buổi sáng, khi sương phủ mặt sông Drina và ánh sáng đầu ngày phản chiếu lên 11 nhịp vòm, cây cầu ấy vẫn nằm đó, im lặng như chứng nhân của năm thế kỷ — và của một câu chuyện mà chẳng ai muốn quên.