Một cú rơi tự do từ tầng 100 – nghe như bản án tử. Nhưng liệu con người có thể sống sót không? Và điều gì thật sự xảy ra trong những giây kinh hoàng đó?
Trước hết, hãy định hình lại vấn đề: một tòa nhà 100 tầng thường cao khoảng 300 mét. Nếu không có gì ngăn lại, cơ thể bạn sẽ rơi thẳng xuống với vận tốc cực lớn. Trong điều kiện không khí bình thường, người rơi tự do sẽ đạt vận tốc giới hạn khoảng 190 km/h sau 12–14 giây. Đây là vận tốc mà lực cản không khí cân bằng với trọng lực, khiến bạn không rơi nhanh hơn nữa – dù vẫn đang rơi.

Vậy con người có thể sống sót sau cú rơi từ độ cao như vậy không? Nghe có vẻ phi lý, nhưng vẫn có ngoại lệ. Trường hợp kinh điển là Vesna Vulović, một nữ tiếp viên người Serbia, sống sót kỳ diệu sau khi rơi từ độ cao hơn 10.000 mét khi máy bay phát nổ vào năm 1972. Cô bị thương nặng nhưng sống sót mà không tổn thương não. Bí mật? Cô bị kẹt trong phần đuôi máy bay, và cú rơi được giảm chấn nhờ lớp tuyết dày và góc tiếp đất.
Trong các vụ rơi từ độ cao 300 mét, cơ hội sống phụ thuộc hoàn toàn vào các yếu tố như:
– Bề mặt tiếp đất: Nước sâu, tuyết dày, bụi cây rậm hoặc tán cây có thể làm chậm cú rơi.
– Tư thế tiếp đất: Dù rơi không kiểm soát, một số người đã xoay được cơ thể, để tiếp đất bằng chân hoặc lưng thay vì đầu.
– Môi trường xung quanh: Dây điện, mái nhà, ban công, hoặc bất cứ thứ gì có thể làm chậm rơi đều góp phần “giữ mạng”.
Tuy nhiên, với đa số trường hợp, cú va chạm sẽ gây tổn thương nghiêm trọng nội tạng, xương vỡ nát, chấn thương sọ não. Tỷ lệ sống sót gần như bằng 0 nếu tiếp đất trực tiếp trên mặt phẳng cứng như bê tông.
Nhưng điều đáng chú ý hơn là: trong khoảng 10–15 giây rơi tự do, con người vẫn hoàn toàn tỉnh táo. Nhiều nạn nhân từng rơi từ độ cao lớn (nhưng sống sót) kể rằng thời gian như “trôi chậm lại”, họ có thể suy nghĩ, quan sát, thậm chí tiếc nuối và hồi tưởng cuộc đời. Đó là khoảnh khắc mà ý thức con người đạt đến một trạng thái đặc biệt – vừa sợ hãi cực độ, vừa tỉnh táo lạ kỳ.
Dù tỉ lệ sống cực thấp, các nhà nghiên cứu vẫn tìm hiểu kỹ hiện tượng này để phát triển những phương pháp sinh tồn như “kỹ thuật rơi an toàn” (tư thế uốn cong, co gối…) vốn được huấn luyện trong quân đội và cho phi công.
Tóm lại: rơi từ tầng 100 gần như là tử thần gọi tên, nhưng sinh tồn không hoàn toàn bất khả thi – với một chuỗi những “may mắn khoa học” hội tụ cùng lúc.